Sao anh đành đoạn để buồn lòng [Gm] em
Một [C] năm cả mấy trăm [F] đêm
Từng đêm thổn thức mong [A7] chờ
Sao [Bb] người vắng bặt im [A7] hơi
Tình yêu đầu đời anh đã dành cho [Dm] em
Nhưng anh còn ngại đời nẻo nhà [Gm] binh
Còn [C] mang nghiệp lính lênh [F] đênh
Vậy nên dù muốn cũng [A7] đành
Yêu rồi vẫn còn làm [Dm] thinh
ĐK:
Nhớ [D] lúc ngày chưa vào [Bm] lính
Tuổi chưa say [F#m] tình vui đời học [D] sinh
Đến [F#7] lúc ngày xa thành [Bm] phố
Mới nghe ngẩn [Em] ngơ nhớ nhung vô [A7] bờ
Ngày [Bm] chia tay hôm [F#m] ấy
Nhìn [A7] nhau tuy không [Bm] nói
Nhưng [Em] biết mình thương [A7] nhau
Ngờ [Bm] đâu khi duyên [F#m] bén
Tình [A] yêu kia đang [G] lớn
Đã [A7] bắt đầu chia [D] lìa.
2. Tình yêu đầu đời em đã dành cho [Dm] anh
Sao anh còn ngại đời nghèo nhà [Gm] binh
Phận [C] em là gái trung [F] trinh
Một khi đã lỡ thương [A7] rồi
Chấp [Bb] nhận tất cả anh [A7] ơi.
Tình yêu đầu đời anh đã dành cho [Dm] em
Nhưng anh đành hẹn ngày nào bình [Gm] yên
Ngày [C] anh rũ áo chinh [F] nhân
Rồi vui ngày cưới đôi [A7] mình
Cho tình muôn đời đẹp [Dm] xinh.