[Em] Thu có về nơi ấy, để nghe lá heo hắt buồn [Am] lây
Chiều xa ngồi [B7] nhớ, phố [Am] xưa có ai chờ [D] ai, khi tình còn [B7] say.
2. [Em] Tiếng vỹ cầm thu cũ, trăng run rẩy rơi xuống bờ [C] vai
[Em] Tiếng vỹ cầm thu ấy, anh say đắm quên lá vàng [Am] bay
Chiều xa ngồi [B7] nhớ, lối [Am] xưa có thu vàng [B7] đưa, thầm gọi chiều [Em] mưa.
ĐK:
[E] Em mắt nai ngày [A] xưa, mơ [B7] màng như lá thu [E] vàng
Tình [F#m] trong trắng như nắng thu, nên [B7] lòng thẹn thùng thu [E] đến
Anh vẫn như ngày [A] xưa, mơ [B7] hoài hình bóng thu [E] nào
Chiều [F#m] nay nhớ em nhớ em, thu [B7] về nghe chạnh lòng [E] thêm.
3. [Em] Thu có về nơi ấy, sao nhớ quá góc phố chiều [C] nay
[Em] Nơi cuối trời xa vắng, mà sao vẫn có lá vàng [Am] bay
Chiều xa ngồi [B7] nhớ, phố [Am] xưa có nhau ngày [B7] mưa, thu đã về [Em] chưa.