Yêu thầm thương [G] nhớ biết [Am] bao đêm ngậm [Em] ngùi
Trên lối đi [G] về thường hay gặp [Am] em người em gái ngây [Bm] thơ
Em nào hay [Em] biết tôi đã thầm yêu [C] em
Đêm trắng [Am] đêm thao thức một [Bm] mình
Sầu thương nhớ [D] em làm sao khó [B7] quên.
2. Rồi một [Em] hôm tôi quyết đi tìm [C] em
Không ngờ em [G] có ý [Am] chung nhân thiệt [Em] rồi
Tôi tủi thân [G] mình làm sao trèo [Am] cao người xưa nói té [Bm] đau
Nàng cười ngây [Em] ngất cõi lòng tôi nát [G] tan
Người ta say [Bm] đắm trong vòng tay ngất [D] ngây
Bao đêm mong [G] chờ từ đây đau [B7] nhói khi mỗi lần gặp [Em] em.
ĐK:
Để [D] rồi vào một đêm [C] mưa
Tôi bước [G] đi trong men [Bm] rượu cay [Em] nồng
Khói thuốc [D] buồn theo gió cuốn [G] trôi.
Ai ơi hay [Em] chăng [Bm] đời tôi cay [C] đắng khi lần đầu đã biết [G] yêu
Tình yêu say [Bm] đắm tôi đã dành trọn cho [D] em
Ước mơ không [G] thành giờ tôi lui [B7] bước ngước mắt nhìn người [Em] ta.
3. Rồi ngày [Em] kia em bước lên thuyền [C] hoa
Bên người yêu [G] dấu gửi [Am] thân trao cuộc [Em] đời
Tôi ngẩn ngơ [G] nhìn lòng càng quặn [Am] đau nhưng biết phải làm [Bm] sao
Thôi từ đây chôn [Em] kín chôn vùi hình bóng [G] xưa
Đường xưa vắng [Bm] bóng chỉ còn ta với [D] ta
Khi yêu dại [G] khờ giờ đây tan [B7] nát trong tâm hồn của [Em] tôi.