[Em7] Ngài dành cho tôi ánh [Am] sáng rạng ngời, [D7] hằng ngày tôi bước [G] đi.
[G7] Thầm tạ ơn [C] Chúa, nhờ ngày gian nguy mới [Bm7] biết dịu mềm,
[Em7] dần dần đi lên những [Am] bước thực nghiệm[D7] học làm theo ý [G] Cha.
[G7] Rồi khi sóng [C] gió dâng lên trong [D7] tâm hồn
dường như đuốc [B7] cháy không sao ngăn [Em] ngừa,
và tôi thấy [Am] khó vâng theo bao lời [D7] dạy khuyên dẫn [G] đường.
Vì khi thách [C] thức gia tăng trong [D7] con người tôi tiếng [B7] nói vang lên ra [Em] lệnh,
và bao tiếng [Am] Chúa như xa [D7] dần và tôi đã [G] thua.
Thầm tạ ơn [C] Chúa vì giờ gian nguy bóng [Bm7] Chúa rạng ngời,
[Em7] Lời Ngài đưa đi thoát [Am] bước lầm lạc [D7] và vượt qua khó [G] nguy.
[G7] Thầm tạ ơn [C] Chúa, vì dù trong cơn thách [Bm7] thức cuộc đời [Em7]
nhờ Ngài cho tôi thoát [Am] lối lạ thường, [D7] làm lòng tôi vững [G] tin.
[G7] Rồi khi sóng [C] gió dâng lên trong [D7] tâm hồn
dường như đuốc [B7] cháy không sao ngăn [Em] ngừa,
và tôi thấy [Am] khó vâng theo bao lời [D7] dạy khuyên dẫn [G] đường.
Vì khi thách [C] thức gia tăng trong [D7] con người tôi tiếng [B7] nói vang lên ra [Em] lệnh,
và bao tiếng [Am] Chúa như xa [D7] dần và tôi đã [G] thua.
Thầm tạ ơn [C] Chúa, [C] vì Ngài cho tôi đắc [Bm7] thắng đường đời,
[Em7] nhờ thuận vâng theo tiếng [Am7] Chúa dạy truyền, [D7] đời được tươi sáng [G] hơn.
Ánh sáng Chúa vẫn [C] sáng soi [D7] rồi một ngày kia sóng [G] gió tan đi.
[Em] Nhìn bầu trời xanh thắm [Am7] thiết tôi thấy [D7] đôi mắt nhân từ dịu [G] êm.