Khiến bao muộn [F] phiền trở [G] nên nhẹ [Em7] nhàng
Có ai chưa [Am] thất bại có ai chưa nghĩ [Em] mình sai
Có ai trân [Dm7] trọng một lòng muốn [Em7] yêu chân [Am] thành.
2. Vì nụ cười [Am] ấy như đã khiến anh thật [Em] nhiều yên vui
Để bây [F] giờ sao nước [G] mắt dâng [Em7] trào
Biết bao biến [Am] đổi trong cuộc đời làm sao nói [Em] trước trên đôi lời
Đến lúc này [Dm7] đây mình quên nhau [Em7] chẳng nghĩ [Am] ngợi.
ĐK:
Có mấy khi [Am] ai yêu nhiều đến nỗi cứ nghĩ [Em] suy dù chuyện qua đi
Lời thị [F] phi, đã vào lí [G] trí chẳng còn tin [C] nhau nên bước đi
Thương xót cho [Am] anh không người ơi vì nỗi buồn [Em] không ai muốn đâu
Nhưng phải giữ [Dm7] thôi vì em lỡ [Em7] trao anh [Am] rồi.
Anh giữ cho [Am] nhau những điều vô giá giữ riêng [Em] anh bao ngày vị tha
Và giữ cho [F] em niềm [G] tin và hạnh [C] phúc
Đến khi bên [Am] ai không thành công thì về nơi [Em] đây anh vẫn mong
Cho dù yếu [Dm7] đuối nhưng anh vẫn [Em7] thương em thật [Am] lòng.