1. Một bờ vai [C] nào, tóc thả mềm [Dm] tay
Gót hài trên [G] cỏ, từng bước chân [C] em
Em từ đâu em [F] đến, như trăng khuya một [Dm] mình
Soi hồn ta bối rối, từ sóng đời lao [G] xao.
Một bờ môi [C] hồng, em là vệt [Dm] son
Em mềm như [G] lụa, phủ kín thân [C] ta
Có nhiều khi ngao [F] ngán, trong ta bao muộn [G] phiền
Em từ đâu em đến, vui tiếng cười trẻ [C] thơ
ĐK: Từ [C] đó, ta giống như trẻ [G] nhỏ
Vui với em thật [Em] thà, quên thế kỷ đang [F] qua
Ta [Dm] quên, quên đi những ngộ [G] nhận
Nên yêu những bình [F] thường
Chung quanh những chuyện [Am] đời
Có lúc cũng ngậm [G] ngùi
Từ [C] đó ta giống như cỏ [G] dại
Trong gió thơm tràn [Em] đầy
Thấy rõ buồn vui [F] quanh
Ta [Dm] yêu, ta yêu những tình [G] cờ
Ta tin duyên nợ [F] tình, như nỗi chết rồi [Am] chờ.
Như hoa lá rồi [C] tàn, còn lại [Dm] em, từ đâu em [G] đến
2. Từ giọng em [C] buồn, như là tình [Dm] yêu
Em buồn em [G] hỏi, hỏi gió em [C] ơi
Em từ đâu em [F] đến, em đi trong cuộc [Dm] đời
Em hỏi ta thân thế, là đất trời mông [G] lung
Còn một bến [C] bờ, nghiêng một giòng [Dm] sông
Trôi từng sông [G] nhỏ, còn trái tim [C] khô
Em từ đâu em [F] đến. Em đi hay ở [G] lại
Nếu tình trong giây phút, cũng đã là thiên [C] thu