Trọng [F] trách phải đặt trong [G] đầu là những [C] nghĩ suy [E7]
Khoảnh [Am] khắc anh giữ cuối cùng là những tháng [Em] ngày bên nhau
Cuộc [F] sống kia đã chẳng [G] may làm em [C] đổi thay sao.
2. Ngày [Am] ấy mong được quay lại để yêu mãi [Em] tình không phai
Hạnh [F] phúc qua từng tháng [G] năm giờ ta [C] quá xa [E7] xăm
Lời [Am] nói kia vội buông rời như cơn bão [Em lòng đang tới
Tại sao [F] cứ chạm vào nỗi [G] đau để giờ ta [Am] mãi xa nhau.
ĐK:
Trầm lặng [Am] giữa không gian nơi đây sáng nay đã [Em vội buông tiếng chia tay
Nhìn [F] thấy em bên anh [G] ta trong lòng [C] anh như đau [E7 thêm
Vì [Am] có lúc anh hiểu rằng đến sau một [Em] người đành phải chấp nhận
Thật [Dm] nhiều đắng [Em] cay đến phải ân [Am] hận.
Phận duyên [Am đã không cho cơ may bắt anh phải [Em làm một người thế thay
Để [F] gánh bao nhiêu đau [G] thương những ngày [C] qua anh [E7] ta
Đã [Am] khiến tim em nhạt nhòa biết sao giờ [Em] khi nước mắt vỡ òa
Vì [Dm] ai đánh [Em] cắp đi cả thanh [Am] xuân.