Anh đã đưa ra chỉ [E7] tiêu bao nhiêu điều
Rằng sẽ yêu một nàng [Am] lung linh xinh đẹp, mà chẳng kiêu
Và quan trọng [F] nhất tính cách phải dễ chịu.
2. [C] Anh đâu có ngờ
Khi chính em là người mà [E7] anh yêu đến giờ
Một mối duyên tơ phải [Am] nói hết sức là tình cờ
Khi vô tình [F] ta gặp nhau lúc đang cùng dừng chờ xe đón.
T-ĐK:
[E] Khi ấy bỗng nhiên [Am] ta cùng làm quen
[E] Ta nói với nhau [Am] bao điều hồn nhiên
Rồi [F] bỗng cảm thấy mến
Nào ngờ từ [Dm] đó mà ta đến cạnh [G] bên.
ĐK:
Vì đời là [C] thế mà
Có khi chỉ cần một [E7] ánh mắt là ở cạnh mãi đến già
Vì đời là [Am] thế mà
Chỉ cần mình được [F] hết lòng và những cảm xúc thật thà.
Vì đời là [C] thế mà
Có khi chỉ cần một [E7] ánh mắt là ở cạnh mãi đến già
Vì đời là [Am] thế mà
Chỉ cần những cảm [F] xúc thật thà thì hạnh phúc sẽ ở cạnh [C] ta.